truyện ngôn tình tổng tài (h+) ghen

* Lưu ý: Chap sở hữu nguyên tố BDSM - suy xét trước lúc gọi *
Lôi Triệt tóm lấy làn tóc mềm mịn của Giai Kỳ, giờ đồng hồ mưa vẫn cuồng loạn đập vô cửa ngõ kính ngoài bại liệt, dông vẫn rít gào, cuồn cuộn cào xé như lòng người…
Mái tóc xõa tung lếu loàn của Giai Kỳ cuốn vặn trong mỗi ngón tay tàn nhẫn của Lôi Triệt.

Hắn bước xuống nệm, và lôi bám theo cô nằm trong xuống với hắn.

Bạn đang xem: truyện ngôn tình tổng tài (h+) ghen

Da đầu đau tới bóng rát, Giai Kỳ loạng choạng té sấp xuống thảm lông mềm mịn.

Đầu gối cô khụy xuống và bàn tay chống mạnh xuống thảm, làn tóc xõa tung bên trên bẫy vai còm còm, cái váy lụa phủ lên khung hình mềm mịn như nước…Gương mặt mũi kiều diễm của Giai Kỳ tái mét nhợt cúi thấp xuống, làn tóc như 1 loại thác sụp đổ lấp lên đường phần khuôn mặt của cô…
Lôi Triệt nhìn Giai Kỳ mượt oặt như 1 cọng mỳ, làn tóc lấp lên đường khuôn dung kiều diễm, váy ngủ mềm mịn ôm siết lấy từng đàng cong khung hình, làn domain authority trắng nuột và sự run rẩy rẩy phái đẹp tính bại liệt, khiến cho nhiệt huyết vô người hắn chuẩn bị bị thiêu cháy trở nên khói…
Lúc nào là người phụ phái đẹp này cũng đơn giản và dễ dàng khiêu khích lên xúc cảm vô hắn…
Ngay cả là lúc hắn đang được dỗi điên lên như thế, hắn cũng vẫn si mê cô…
Cho cho dù phiên bản thân thiết hắn hiểu được, cô ko yêu thương hắn…Trong hai con mắt của cô ý không tồn tại hình bóng của hắn!
Chuyện ngày thời điểm hôm nay cô vẫn biết! Vậy thì hắn cũng chẳng cần thiết trình diễn tiếp thực hiện gì! Nếu như cô vẫn ham muốn khiêu khích con cái quỷ vô hắn….Vậy thì thời điểm hôm nay hắn tiếp tục trở nên toàn cho tới cô!
Yêu ư?
Yêu….rút cuộc là đồ vật gi chứ?
Hắn ko cần thiết nữa!
Hắn ko cần thiết nữa!
Nếu như ko thể yêu…chi vì chưng phá hủy đi…để cho tới cô mặc dầu ko yêu thương hắn, cũng ko thể yêu thương thêm thắt được ai nữa…!
Để cô sở hữu sinh sống hoặc sở hữu chết…cũng vĩnh viễn chỉ thuộc sở hữu hắn!
Lôi Triệt vứt tấm áo choàng xuống, gần như là giằng đứt mặt hàng cúc áo khi hắn lắc cái áo vest thoát ra khỏi người, và cái áo sơ-mi rơi xuống đất…
Thân thể đẹp tươi như tượng thần Apollo lòi ra, vô vừa đủ sáng ảo càng thêm thắt cùn mị.

Hơi nam tính mạnh mẽ của Lôi Triệt là sức nóng chừng vô căn chống rét mướt lên, thực hiện cho tới gò má của Giai Kỳ như bị thiêu bị đốt…
Cô há hốc mồm nhìn khung hình mạnh mẽ và tự tin của Lôi Triệt kể từ từ tiến bộ lại, trơ đôi mắt nhìn hắn tuột lớp căng thẳng thoát ra khỏi tay, hãi hãi nhìn hắn khó tính gần như là lắc phăng thắt sống lưng thoát ra khỏi đỉa quần…
Tiếng thắt sống lưng domain authority vụt vô bầu không khí nghe sắc lạnh lẽo, làm cho Giai Kỳ hãi cho tới sầm uất cứng toàn thân…
Ban đầu, Giai Kỳ cứ cho là Lôi Triệt tiếp tục người sử dụng thắt lưng….tiến công cô...!
Khi bắt gặp hắn vứt thắt sống lưng xuống khu đất, Giai Kỳ mới mẻ lén thở phào ra…nhưng động tác tiếp sau của hắn lại khiến cho Giai Kỳ sởn sợi ốc…
Sải chân của hắn bước cho tới trước mặt mũi cô…và những ngón tay thon nhiều năm của hắn tàn nhẫn kéo khóa quần xuống…
Tiếng khóa quần như 1 đàng dao cứt vô domain authority thịt cô, khiến cho Giai Kỳ lạnh lẽo không còn sinh sống lưng…Bàn tay hắn lôi đi ra vật nam tính mạnh mẽ cao ngất thô cứng, hăm dọa cho tới Giai Kỳ hãi cho tới bị tiêu diệt lặng..

Vật to tát rộng lớn lừng lững trước mặt mũi cô, bên dưới ánh sáng của đèn lờ mờ ảo càng thêm thắt kinh hãi, từng gân máu nổi rõ rệt rệt bên trên phần thân thiết cường hãn, Giai Kỳ cứng đờ nhìn Lôi Triệt…
Ánh đôi mắt quá mức cho phép lạnh giá của hắn khiến cho cô tỉnh người…
Hắn trước đó chưa từng bao giờ….nhìn cô vì chưng góc nhìn ấy!
Niềm si mê, sự cưng chiều, tia rét mướt áp….và cả thương yêu vô ấy….vươn lên là đâu rơi rụng rồi?
Lôi Triệt nhìn khuôn mặt tái mét nhợt hoảng loàn của Giai Kỳ, ngược tim thảm khốc của hắn ko thể ngăn nổi sự nhức nhối, mặc dầu hắn sở hữu chối quăng quật mà đến mức nào…Gương mặt mũi tuyệt tình của Lôi Triệt ẩn lên một nỗi đau xót, tuy nhiên thanh âm trầm thấp kinh hãi ấy vẫn tàn nhẫn vang lên….

_ Ngậm!
Cái…cái….gì?
Giai Kỳ thẫn thờ nhìn vô khuôn mặt lãnh khốc như hung thần kia….Lại nhìn phân thân thiết nam tính mạnh mẽ kinh hãi trước mặt mũi, ko thể động đậy lấy một phân…
Nhưng khi Giai Kỳ còn còn chưa kịp hoảng hãi, thì bàn tay của hắn vẫn tóm lấy gáy cô, và ấn chặt song môi cô vô phân thân thiết của hắn…
_ M*T!
Tiếng gằn giọng át cả giờ đồng hồ mưa, thực hiện Giai Kỳ choáng ngợp nhấp lên xuống đầu…
Cô giãy đạp đi ra, tha thiết bài bác xích.

_ Không….ko muốn!
_ Tôi phát biểu cô m*t nó thì cô cần m*t! Há mồm ra!1
Bàn tay của Lôi Triệt tàn nhẫn tóm chặt lấy Giai Kỳ…Cô ko khi nào trải qua loa sự cường bạo như vậy kể từ Lôi Triệt.

Hắn tương tự như trở thành một người không giống, không hề gì cả….ngoài dục vọng tàn nhẫn, ngoài thèm khát phiên bản năng, và ngoài sự ghen tuông tuông tệ hại.

_ Há mồm ra! Tôi không thích tát cô! Vậy nên những khi tôi còn ko động tay, thì há miệng to ra!
Bàn tay hắn siết lấy đàng hàm của cô ý, làm cho Giai Kỳ cảm tưởng chừng như đàng hàm của cô ý bị hắn bóp cho tới vỡ vụn rồi….Ánh đôi mắt tàn ác trị đi ra tia hung ác….Giai Kỳ sinh sống bị tiêu diệt ko há miệng to, nỗ lực giãy đạp dụa…Bàn tay cô bám chặt lấy bắp đùi mạnh mẽ và tự tin của hắn, không thích há miệng…
_ HÁ RA!!!!
Tiếng gầm của Lôi Triệt vang lên, như thể thực hiện cửa ngõ kính lắc lên xấu xa bật….

Đó là lần thứ nhất tiên…hắn quát tháo cô!
Giai Kỳ sững sờ nhìn Lôi Triệt, đợt đau bại liệt dại dột ở đàng hàm cô, còn cả góc nhìn tàn nhẫn tuyệt tình của hắn…
Lôi Triệt nhìn góc nhìn trong veo vô vọng của Giai Kỳ…Đôi đôi mắt phượng đẹp tươi vài ba phút trước còn rơi nước đôi mắt vì như thế một người con trai khác…cơn ghen tuông bùng lên thiêu nhen nhóm lí trí rất ít của hắn…
Bàn tay hắn siết mạnh rộng lớn, như thể ham muốn bẻ gẫy đàng hàm của cô ý, nghiền cô phanh mồm ra….

_ Không….ưm…..!
Nhưng khi Giai Kỳ há miệng to đi ra vì như thế nhức, Lôi Triệt ngay tức thì đẩy eo…phân thân thiết của hắn chui tọt vô vào mồm cô…
Cơ hàm căng đi ra, dị vật trực thuộc mồm khiến cho cô ko thể hét lên điều gì…Vật rét mướt rực thô cứng sộc vô vào vòm họng, khiến cho chô ham muốn ói ra…
_ Nếu cô dám cắn….hoặc nếu như cô dám nhả ra! Thì chớ trách cứ tôi! Giờ thì m*t nó đi!1
Lôi Triệt lưu giữ chặt lấy tóc cô, thanh âm trầm thấp vang lên như thiêu như đốt….

Khoang mồm của Giai Kỳ ấm cúng, lộn với nước bọt tiết đi ra độ ẩm ư*t làm cho Lôi Triệt rét mướt rẫy lên…Bàn tay hắn tóm lấy đầu cô, chính thức nhẹ dịu đem đẩy…
Vật to tát rộng lớn dịch chuyển vô mồm, khiến cho Giai Kỳ khóc ko trở nên tiếng….nước đôi mắt chảy ướt đầm gương mặt…Cô nhắm đôi mắt lại….chỉ cầu hòng cơn ác mơ này vươn lên là mất!
Nhìn thấy những giọt nước đôi mắt của cô ý, Lôi Triệt không chỉ ko càm thấy xót thương, không dừng lại ở đó còn thổi bùng lên cơn nghi ngại tỏa nắng trong tim hắn…Hắn tóm lấy khuôn mặt cô, rút phân thân thiết ư*t đẫm nước miếng của cô ý ra…
_ Khóc sao? Trong khi cô đang được m*t cho tới tôi thì lại suy nghĩ cho tới nó à? Mong ham muốn người thực hiện chuyện này với cô là nó chính không? Thế thì tôi phát biểu cho tới cô biết Giai Kỳ! Tỉnh lại đi! Người độc nhất ch*c vô trong mỗi cái l* của cô ý, chỉ mất tôi tuy nhiên thôi! sành chưa?
Không khiến cho cô vấn đáp, hắn lại đợt nữa nhét vô mồm cô…lần này còn tàn nhẫn rộng lớn ngàn vạn chuyến trước…
Phân thân thiết to tát rộng lớn vô đi ra cực kỳ mạnh mẽ, chẳng bao nhiêu chốc làm cho đàng hàm của Giai Kỳ mỏi nhừ…Cô ko thể hét, vì như thế trong cổ họng đã trở nên bịt kín cho tới tắc nghẹn…Cô cũng ko thể khóc….vì như thế khóc tiếp tục càng thực hiện hắn cuồng loạn hơn…!
Cô ước gì tức thì khi này….giá bán như cô rất có thể mất tích đi….nhằm chớ cần Chịu đựng những quấy rầy nhọc mệt nhằn này nữa!
Đến khi đàng hàm mỏi nhừ, Giai Kỳ cảm nhận thấy như thể ham muốn nứt ra…Lôi Triệt mới mẻ giới hạn lại….hắn rút đi ra, kéo bám theo một sợi chỉ bạc, thực hiện cho tới Giai Kỳ gập người ho húng hắng…
Không một chút ít lưu tình, ko một chút ít thương xót…Hắn cuồng loạn bế xốc cô lên, tàn nhẫn ném sấp cô xuống nệm.

_ Á…!
Cơ thể mềm mịn va vấp đập với đệm, ko đâu những sở hữu chút váng vất…Nhưng tức thì tiếp sau đó là khung hình mạnh mẽ và tự tin nam tính mạnh mẽ cuồng loạn đè chặt cô xuống….

Xem thêm: tả cảnh quê hương em

_ Lôi….Triệt….Ứmmmm
Ngay khi thanh âm trước tiên vừa phải thốt đi ra, Giai Kỳ đã trở nên một miếng vải vóc nhét trực tiếp vô mồm, ngăn những thanh âm rất có thể thốt ra….

Giai Kỳ kinh hoàng, nước đôi mắt chát đắng rơi xuống….miếng vải vóc vô miệng….đó là quần l*t của cô!
Giai Kỳ gắng mức độ ham muốn nhè ra…nhưng khuôn mồm của cô ý đợt nữa lại bị hắn trói ngang lại vì chưng cà vạt…Nút thắt cứng nhắc sau đỉnh đầu….và hắn tóm lấy cổ tay miếng khảnh của cô ý..

Tiếng thắt lứng domain authority vút lên sắc ngọt…Lôi Triệt trói lắc cô lại vì chưng thắt sống lưng của mình…và khóa ngược nhị tay cô sau lưng…
_Hôm ni tôi không thích nghe tiếng động của cô! Bất cứ tiếng động nào là tôi cũng không thích nghe!

Bàn tay hắn tóm lấy lớp váy lụa của cô…và người sử dụng sức…
Toạc!
Tiếng vải vóc vóc bị xé nhừ, xé cả không khí, xé cả ngược tim cô…
Một giờ đồng hồ sét đột ngột vang lên, như xé rách rưới bầu trời….

Mưa vẫn rinh rích, mỗi lúc càng dập vùi hơn…
Đường cong sống lưng nhỏ gọn, bờ vai mềm mịn nằm trong cần thiết cổ xinh đẹp nhất, song m*ng căng tròn trĩnh hiện thị lên bên dưới hai con mắt đói khát của Lôi Triệt dụ hoặc bị tiêu diệt người…
Giai Kỳ vặn vẹo khung hình, thực hiện những đàng cong lại càng quyến rũ…Cổ tay bị trói và khuôn mồm bị bịt kín khiến cho cô ko cơ hội nào là kêu thét được, chỉ ở yên ổn giãy đạp dụa…như một loài cá phía trên thớt…
Lôi Triệt chồm cho tới, bàn tay hắn tóm lấy tóc cô kéo lên, song môi mỏng dính bạc tình của hắn rẽ sát vô tai cô thì âm thầm nhả đi ra những giờ đồng hồ tàn nhẫn…
_ Tôi thực hiện toàn bộ từng thứ…tất cả có duy nhất một múc đích duy nhất….là ham muốn cô ở mặt mũi tôi! Tôi từng phát biểu mặc dầu cô ko yêu thương tôi! Nhưng tôi từng phát biểu rồi cô sẽ rất cần yêu thương tôi! Phải yêu!
_ Nhưng bây giờ….thì con cái m* nó…tôi đ*ch cần thiết nữa! Cô nghe rõ rệt chưa….Tôi đ*ch cần thiết thương yêu của cô ý nữa!
Lôi Triệt thản nhiên phát biểu, tuy nhiên tại vì sao nghe vô tiếng nói của hắn lại sở hữu gì bại liệt nhức xót cho tới thấu tâm can…?
_ D*ng chân ra…!
Hắn lạnh lẽo tiếng nói với Giai Kỳ, bàn tay của hắn kéo rộng lớn nhị chân của cô ý ra…
Vùng phái đẹp tính run rẩy rẩy trước tầm nhìn của hắn, Giai Kỳ nhắm chặt đôi mắt lại…không dám thở….

_ Tôi thực hiện điều này….ko cần vì như thế cô! Nhớ lấy điều đấy!
Lôi Triệt li*m ư*t ngón tay mình…và hắn lưu giữ chặt chân cô…
Sau bại liệt ngón tay hắn kể từ từ lách qua loa nụ hoa của cô….kể từ kể từ tiến bộ vào…
_ Ứmmmm
Giai Kỳ hít vào một trong những khá lạnh…thành vách phía bên trong siết chặt lấy ngón tay của hắn, khít khao chặt chẽ….

_ Cô biết không….tôi đang được người sử dụng chủ yếu bàn tay tật nguyền của tớ nhằm thủ d*m cho tới cô đấy! Thế nào…có sư*ng rộng lớn thông thường không?
Câu căn vặn tàn nhẫn của hắn xoáy thâm thúy vô tâm trạng cô, làm cho Giai Kỳ nhức như bị dao chặt…Bên vô cô cứ bú lấy hắn, không ngừng nghỉ teo thắt…Những thớ cơ thâm thúy kín căng đi ra teo b*p lấy ngón tay hắn, d*ch thể không ngừng nghỉ trào đi ra bám theo các mùa vô đi ra của hắn…
Lôi Triệt so với thân thiết thể của cô…còn không xa lạ cơn cả cô nữa…bất cứ điểm nào là hắn động vô đều như sở hữu lửa rét mướt, thiêu cháy toàn cỗ vô cô, nhen nhóm toàn cỗ trở nên tro tàn…
Bên vô cô cuồng loạn thít chặt lấy ngón tay hắn, không ngừng nghỉ teo thắt nằm trong quẫy….gào thét bám theo các mùa luận động của ngón tay hắn…
_ Ứmmmmm
Một cơn bại liệt dại dột ùa vô vào cô, Giai Kỳ lắc nảy người, giờ đồng hồ hét bị chẹn lại ú ớ…hàm răng cô gặm chặt vô miếng vải vóc vô mồm, cũng không hề quan hoài coi này đó là quần l*t của tớ hoặc không…
Lôi Triệt rút mạnh ngón tay thoát ra khỏi khung hình cô, kéo bám theo một sợi d*ch bạc…Giai Kỳ giặt nảy người, run rẩy rẩy thở dốc….còn Lôi Triệt nhìn nhìn vô ngón tay ư*t đẫm d*ch thể óng ánh của cô ý, đem lên lưỡi, nhẹ dịu li*m…
_ Tôi thực hiện chuyện này….ko cần vì như thế cô!
Giai Kỳ thở dốc, giờ Lôi Triệt sở hữu phát biểu gì cô cũng ko nghe thấy nữa…! Nhưng ngay lúc cô còn đang được chới với vô chết mệt muội…Hắn ngay tức thì chen vô thân thiết nhị chân cô, kéo mạnh bọn chúng ra…
Ban đầu Giai Kỳ suy nghĩ hắn tiếp tục cứ thế tiến bộ vào…cô gặm chặt răng cúi mặt mũi sẵn sàng nghênh đón hắn….tuy nhiên động tác tiếp sau của hắn khiến cho cô sững người…
Lôi Triệt lấy d*ch thể ư*t đẫm phía bên trong cô…và bôi vô cúc hoa run rẩy rẩy trước đó chưa từng một chuyến khai thác của cô…
_ Hưm…hưm….

Giai Kỳ đương nhiên biết hắn tiếp tục làm những gì, xa lánh tức điên loàn giãy đạp dụa.

Mặc kệ thắt sống lưng domain authority cứa vô cổ tay cô nhức nhối.

Cô gắng mức độ trườn trườn bay ngoài bàn tay hắn….Nhưng Lôi Triệt làm thế nào rất có thể nhằm cô đơn giản và dễ dàng trốn chạy như thế…
_ Từng tấc domain authority thịt của cô ý, từng cái l* bên trên khung hình cô…đều là của tôi!
Thanh âm tàn nhẫn như vọng kể từ bên dưới địa ngục vang lên….Và Lôi Triệt người sử dụng d*ch thể của cô ý thực hiện ư*t phân thân thiết của mình….rồi hắn bịa nó lên điểm trước đó chưa từng được hé phanh ấy.

_ ỨM! ỨM! ỨM!
Không! Lôi Triệt! Hắn bị điên rồi! Tại sao hắn lại người sử dụng cơ hội này? Cô tiếp tục đau tới bị tiêu diệt mất! Hắn điên rồi! Hắn điên rồi!
Cắn chặt răng, Lôi Triệt từng phân từng phân chính thức rước phiên bản thân thiết bản thân nhét vô vào cô, từng chút từng chút một cũng khiến cho Giai Kỳ nghẹn thở…
Đau…!
Đau cho tới xé đi ra xé thịt…!
Giai Kỳ khóc…khóc còn rộng lớn dông rộng lớn mưa ngoài bại liệt, khóc cho tới bại liệt tâm truất phế liệt, khóc cho tới sương dông mịt mù…
Đêm hôm đó…cả linh hồn…cả thân xác của cô…đều bị Lôi Triệt xéo nát!
Không nghe biết lúc nào, Lôi Triệt mới mẻ trọn vẹn đắm chìm vô cô, cho tới khi Giai Kỳ đau tới bị tiêu diệt lặng, cho tới nước đôi mắt cũng không hề nhằm khóc…hay khi toàn thân thiết hắn đỏ tía túa các giọt mồ hôi, đợt đau thắt điểm phần nam tính mạnh mẽ khiến cho trí tuệ hắn tỉnh táo…
Hắn nhìn khung hình cô run rẩy lên vì như thế nhức, nhìn cô ở bất lực bên dưới thân….chủ yếu phiên bản thân thiết hắn, cũng đau tới xé tim gan…
Nhưng hắn ko thể nào là bao dong được nữa!
Không thể vì như thế cô!
_ Tôi thực hiện điều này….ko cần vì như thế cô! Giờ tôi tiếp tục cho tới cô thấy, nếu như chuyện này tuy nhiên không tồn tại thương yêu, tiếp tục trở thành kinh hãi cho tới nấc nào!
Lôi Triệt cúi đầu, các giọt mồ hôi hắn nhỏ tí tách mặt trên tấm sống lưng mềm mịn của cô ý, thanh âm trầm thấp vang lên, như thể bóp nghẹt ngược tim cô, bóp nghẹt ngược tim hắn…
Rồi hắn chính thức di chuyển…
Đêm hôm ấy…gió mưa mịt mù….mưa như thể ko khi nào dứt….như thể nhấn chìm toàn bộ những tâm trạng lạc lỗi…
Trong căn chống rộng lớn, hình bóng một người con trai điên loàn chuyển động, giờ đồng hồ thở dốc hòa nằm trong giờ đồng hồ khóc nức nở của những người con cái gái….giờ đồng hồ domain authority thịt va vấp va vô nhau….

Xem thêm: nguyên tử khối của cl

Mùi hương thơm hoan ái nồng đậm ko gian….nhường nhịn như còn tồn tại cả hương thơm hương thơm của máu…
Đêm hôm đó….Giai Kỳ bị hắn dày vò cho tới hoa tàn nhụy rữa….không hề chút tự trọng nào…
Ngay khi cô ngất lên đường, câu nói. phát biểu chan chứa ám ảnh của Lôi Triệt vẫn vang lên vô đầu cô….

“Tôi tiếp tục cho tới cô biết….chuyện này nếu như không tồn tại thương yêu, tiếp tục kinh hãi mà đến mức nào!”…1
Có lẽ tối nay…những giọt nước đôi mắt của cô ý vẫn cọ trôi lên đường rơi rụng lên đường thương yêu của hắn rồi….

***.